Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hội kiến Chủ tịch TC Tập Cận Bình hôm 5/11.
Cộng sản Việt Nam vốn rất giỏi “ngón nghề” tung tin giả, đánh lạc hướng dư luận. Đơn giản là vì dối trá và bịp bợm là bản chất “thâm căn cố đế” của họ.
Công chúng thường bị nhà cầm quyền cộng sản đánh lừa thì đã đành, bởi một thực tế là những người hiểu biết bao giờ cũng chỉ chiếm thiểu số trong đám đông. Tuy nhiên, điều khó hiểu, và nhiều khi rất đáng chê trách, là không ít trí thức tên tuổi cũng bị xỏ mũi như trẻ con mà không biết. Đây là điều rất tai hại, bởi trí thức vốn là những người có thiên chức dẫn dắt công chúng, định hướng dư luận.
Vụ ông Phùng Quang Thanh bị “ám sát” ở Pháp hồi tháng 7 vừa qua là một ví dụ điển hình.
Sự biến mất một thời gian dài của ông Phùng Quang Thanh cùng những diễn biến khác liên quan đến ông ta đều cứ y như tin đồn là ông ta bị ám sát ở Paris rồi sau đó chết ở Việt Nam, dù những ai tỉnh táo thì thừa hiểu là làm gì có chuyện Bộ trưởng Quốc phòng của một quốc gia bị ám sát giữa thanh thiên bạch nhật ngay tại Paris, càng khó tin hơn nữa là cả truyền thông quốc tế lẫn nhà chức trách sở tại đều không hề hay biết gì về một vụ việc động trời như thế.
Facebook Nguyễn Thùy Trang lấy danh dự của cá nhân và cả gia đình ra để đảm bảo rằng Phùng Quang Thanh đã qua đời (!).
Rõ ràng, nếu không có sự “đạo diễn” từ cấp chóp bu của hệ thống thì không thể có một loạt diễn biến liên quan đến ông Phùng Quang Thanh diễn ra theo cách “logic” nhất có thể, khiến công chúng cứ như hút hồn vào vụ “ám sát” đó.
Đầu tháng 10 vừa rồi, cộng đồng mạng lại một phen xôn xao về tờ đơn “kêu oan” của cô Nguyễn Thanh Phượng, ái nữ của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, trước việc 3 “đại trí thức” là GS TS Lưu Văn Sùng, nguyên Viện trưởng Viện Khoa học - Chính trị, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh; GS TS Đỗ Thế Tùng, nguyên giảng viên cao cấp Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh; và GS TS Nguyễn Đình Kháng, nguyên Viện trưởng Viện Kinh tế - Chính trị (Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh) “tố cáo” cô ta nhập quốc tịch Mỹ là… chạy theo đế quốc Mỹ, vi phạm nguyên tắc Đảng và phản bội dân tộc (!). Nguồn tin về việc Nguyễn Thanh Phượng nhập quốc tịch Mỹ cũng khởi phát từ trang Facebook Nguyễn Thùy Trang.
Chưa dừng lại ở đó, trong một lá đơn khác, ba “đại trí thức” kia lại “tố cáo” Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng gây chia rẽ tình hữu nghị “như anh em một nhà” giữa Việt Nam và Trung Cộng. Với lý do đặc biệt nghiêm trọng ấy, họ kiến nghị Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương Đảng không chỉ tiến hành kiểm điểm, xử lý kỷ luật mà còn loại ông ta ra khỏi danh sách uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương khóa tới hầu tránh “thảm hoạ cho Đảng ta và dân tộc ta”.
Ai có thể tin là 3 trí thức gạo cội kia lại có thể ngờ nghệch đến mức viết đơn “tố cáo” người khác từ những thông tin trời ơi đất hỡi trên mạng? Ai có thể tin cả 3 ông đều ngây ngô đến mức không nhận ra rằng việc “tố cáo” Nguyễn Tấn Dũng “chống Trung Quốc” thì chẳng khác nào “tô điểm” cho ông ta, không chỉ trong mắt công chúng mà cả trong Ban Chấp hành Trung ương?
Vụ ông Nguyễn Tấn Dũng cho công bố “bản tự kiểm điểm” mới đây lại là một “sự kiện” nóng sốt khác, đang thu hút được sự chú ý đặc biệt của dư luận. Một số trang mạng đăng tài liệu đó để rộng đường dư luận thì không nói làm gì. Điều đáng nói là một số trí thức, giáo sư - tiến sĩ hẳn hoi, lại lên tiếng bênh vực ngài Thủ tướng mà không biết mình bị lừa như những đứa trẻ.
Là người đã và đang tố cáo bè lũ cướp nước và bán nước Hoàng Trung Hải - Nguyễn Tấn Dũng - Nông Đức Mạnh - Nguyễn Phú Trọng - Trương Tấn Sang kể từ năm 2008 đến nay, tôi khẳng định các vụ việc trên đều là “sản phẩm” của bộ máy lãnh đạo chóp bu Việt Nam nhằm đối phó với vụ tố cáo của tôi.
Facebook Nguyễn Thuỳ Trang vu cho tôi là người của Cục Tình báo Hoa Nam, Trung Cộng. Tôi không chỉ đơn độc chống lại cả bộ máy, mà còn phải đương đầu với sự thờ ơ của những người lẽ ra phải lên tiếng về một vụ việc liên quan đến vận mệnh dân tộc như vụ tố cáo của mình.
Trong một status mới đây trên Facebook, “cô” Nguyễn Thùy Trang còn khẳng định rằng vụ bắt giam và khởi tố luật sư Nguyễn Văn Đài chắc chắn là do chính quyền thành phố Hà Nội (chứ không phải Bộ Công an như báo chí đưa tin) thực hiện.
Vụ ông Phùng Quang Thanh bị “ám sát” rộ lên đúng vào thời điểm tôi công bố “Tài liệu tố cáo Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang bán nước”. Đây là một tài liệu rất nhạy cảm, tố cáo một loạt lãnh đạo CSVN chóp bu bị Phó Thủ tướng gốc Tàu Hoàng Trung Hải và Bắc Kinh khống chế, thao túng. Đáng tiếc là do dư luận dồn sự chú ý vào vụ “ám sát” kia và, quan trọng hơn, không ai đủ tinh thần trách nhiệm để yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam làm sáng tỏ vụ tố cáo của tôi, nên cuối cùng vụ việc chìm xuống. (Thiết tưởng không cần phải nhắc lại là chính quyền tỉnh An Giang đã huy động cả hệ thống chính trị để “xử lý” 3 công chức chỉ vì họ đã “dám” chê ông Chủ tịch tỉnh “kênh kiệu” trên Facebook thôi.)
Mới đây, ngày 4/11/2015, trang Bauxite Việt Nam, diễn đàn của giới trí thức phản biện trong nước, đã đăng bản “Yêu cầu giải quyết đơn thư tố cáo lãnh đạo Đảng và Nhà nước” của tôi đối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Phó Thủ tướng gốc Tàu Hoàng Trung Hải và (nguyên) Tổng Bí thư Nông Đức Mạnh. Ngày 2/11, tôi đã gửi bản yêu cầu này cho một loạt cơ quan chức năng qua đường bưu điện và gửi trực tiếp cho ĐBQH Dương Trung Quốc tại văn phòng làm việc của ông cùng ngày.
Việc nhà chức trách Việt Nam cho đến nay vẫn chưa giải quyết rốt ráo vụ tố cáo suốt hơn 7 năm qua rõ ràng là hành động chà đạp lên pháp luật. Đây mới là vụ vi phạm pháp luật nghiêm trọng nhất của nhà cầm quyền Việt Nam mà lẽ ra công luận cần đặc biệt quan tâm theo dõi và lên tiếng.
Sau khi trang Bauxite Việt Nam đăng bản yêu cầu giải quyết đơn thư tố cáo của tôi, nhà chức trách Việt Nam, cụ thể là Bộ Chính trị, chắc chắn phải chịu một áp lực nhất định, không chỉ từ bên ngoài mà quan trọng hơn là từ chính nội bộ Ban Chấp hành Trung ương, nhất là trước thềm Đại hội lần thứ XII của Đảng, bởi đây là vụ việc vô cùng nghiêm trọng, vạch trần âm mưu cướp nước của Bắc Kinh và tội bán nước của một loạt quan chức cộng sản chóp bu.
Rõ ràng, việc công bố “bản tự kiểm điểm” của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ khiến dư luận bên ngoài cũng như trong nội bộ Ban Chấp hành Trung ương hoài nghi về vụ tố cáo của tôi, bởi hầu hết những nội dung mà người ta “kiểm điểm” ngài Thủ tướng đều giúp ông ta ghi điểm không chỉ trong mắt dân chúng mà cả Ban Chấp hành Trung ương: một vị Thủ tướng không chỉ khảng khái “chống Tàu” mà còn có quan điểm chính trị dân chủ và tiến bộ. (Thật ngạc nhiên, ông ta thậm chí còn hùng hồn tuyên bố: “Tôi đã ghi rõ nguyện vọng gửi đồng chí Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là: TÔI KHÔNG XIN TÁI CỬ.”)
Ngoài ra, điều này cũng khiến công chúng lạc quan rằng trong dàn lãnh đạo chóp bu vẫn tồn tại cái gọi là phe “chống Tàu, thân Mỹ”, do một nhân vật quyền lực nhất Việt Nam suốt nhiều năm qua dẫn dắt, và nếu thế thì tình hình đất nước chưa đến nỗi bi đát lắm.
Bất luận thế nào, việc một số vị trí thức tên tuổi phản ứng mạnh mẽ khi người ta cáo buộc ngài Thủ tướng một cách ngây ngô và đáng ngờ, trong khi lại im lặng trước việc một công dân yếu thế tố cáo ông ta công khai và đúng pháp luật từ năm 2008 đến nay (để rồi bị khủng bố, đàn áp hết lần này đến lần khác), cũng là điều hết sức đáng thất vọng.
Lê Anh Hùng
0 nhận xét:
Đăng nhận xét